Năm 2024, Liên hợp quốc đã lựa chọn chủ đề cho Ngày Quốc tế Đa dạng sinh học là “Be part of the Plan” – “Hãy là một phần của Kế hoạch đa dạng sinh học”. Đây là thông điệp và là lời kêu gọi các bên liên quan cùng tham gia, đóng góp vào việc thực hiện Khung Đa dạng sinh học toàn cầu Côn Minh – Montreal (GBF), hướng tới ngăn chặn, giảm bớt sự suy giảm đa dạng sinh học trong thập kỷ “Phục hồi hệ sinh thái”.
Đa dạng sinh học là sự phong phú của nhiều loài sinh vật trong tự nhiên. Bảo vệ đa dạng sinh học đóng vai trò không thể xem nhẹ trong việc duy trì và thúc đẩy sự phong phú của các hệ sinh thái tự nhiên, với sự tập trung vào sự đặc thù và tính đại diện của chúng. Cần bảo vệ đa dạng sinh học bởi vì nó là yếu tố cốt lõi của sự phát triển và duy trì của các hệ sinh thái. Đa dạng sinh học có tác động trực tiếp đến sức khỏe và sự phát triển kinh tế của con người, sự giảm thiểu đa dạng sinh học có thể gây ra những hậu quả nghiêm trọng. Những hậu quả này bao gồm mất mát các loài sinh vật quý hiếm, làm giảm sản lượng nông sản, gây ra các vấn đề về môi trường như sạt lở đất và nước biển dâng cao, và làm suy giảm khả năng chống lại các thay đổi khí hậu. Do đó, bảo vệ đa dạng sinh học là rất cần thiết để bảo vệ môi trường và sức khỏe của con người, cũng như đảm bảo sự phát triển bền vững của các hệ sinh thái. Việc bảo vệ đa dạng sinh học là một nhiệm vụ tối quan trọng và cần thiết đối với sự tồn tại và thịnh vượng của hành tinh chúng ta.
Để hưởng ứng Ngày Quốc tế đa dạng sinh học năm 2024, Bộ Tài nguyên và Môi trường vừa có văn bản gửi UBND các tỉnh/thành phố đề nghị tăng cường truyền thông, giáo dục và nâng cao nhận thức về đa dạng sinh học và các giá trị của đa dạng sinh học trong chiến lược phát triển bền vững của quốc gia, lồng ghép nội dung bảo tồn đa dạng sinh học vào các chương trình giáo dục, đồng thời thúc đẩy lối sống hài hòa với thiên nhiên.
Bên cạnh đó, tăng cường các hoạt động ngăn chặn tình trạng khai thác quá mức và buôn bán trái phép các loài động vật, thực vật hoang dã, bảo vệ và tôn trọng các phong tục tập quán bền vững của người dân địa phương sống tại các khu vực dễ bị tổn thương như khu bảo tồn, vườn quốc gia và các khu vực được công nhận Di sản thiên nhiên.