Phân tích bệnh nhân bị nhiễm vi khuẩn helicobacter pylori và nguy cơ phát triển bệnh loãng xương sau khi điều trị bằng phương pháp diệt khuẩn: một nghiên cứu đoàn hệ dựa trên dân số toàn quốc

Hong-Mo Shih, Tai-Yi Hsu, Chih-Yu Chen, Cheng-Li Lin, Chia-Hung Kao, Chao-Hsien Chen, Tse-Yen Yang, Wei-Kung Chen

Mục tiêu:Các nghiên cứu trước đây đã báo cáo kết quả mâu thuẫn về mối liên quan giữa nhiễm vi khuẩn Helicobacter pylori và loãng xương. Một vài nghiên cứu đã thảo luận về ảnh hưởng của liệu pháp diệt H. pylori lên mật độ khoáng xương.

Phương pháp nghiên cứu: Chúng tôi đã đánh giá tỷ lệ mắc bệnh loãng xương trong dân số nhiễm H. pylori ở Đài Loan và ảnh hưởng của điều trị tiệt trừ H. pylori sớm và muộn đối với mật độ khoáng xương.

Kết quả: Sử dụng dữ liệu từ Cơ sở dữ liệu nghiên cứu bảo hiểm y tế quốc gia của Đài Loan, chúng tôi đã xác định được 5.447 bệnh nhân được điều trị tiệt trừ H. pylori từ năm 2000 đến 2010 và 21.788 đối chứng, phù hợp với tần suất theo độ tuổi, giới tính và năm sử dụng liệu pháp diệt H. pylori. Những người được điều trị tiệt trừ H. pylori được chia thành hai nhóm dựa trên khoảng thời gian giữa chẩn đoán loét dạ dày và bắt đầu điều trị tiệt trừ. Nguy cơ phát triển bệnh loãng xương cao hơn ở nhóm điều trị H. pylori sớm (tỷ lệ nguy hiểm [HR] = 1,52, khoảng tin cậy 95% [CI] = 1,23 -1,89) và đoàn hệ điều trị H. pylori muộn (HR = 1,69, 95% CI = 1.39 – 2.05), so với rủi ro trong đoàn hệ hiệu chỉnh. Khi được theo dõi dưới 5 năm, cả nhóm thuần tập sớm và muộn có nguy cơ mắc bệnh loãng xương cao hơn (HR = 1,69, 95% CI = 1,32 -2.16 và HR = 1,72, 95% CI = 1,38 ví2,14). Tuy nhiên, khi thời gian theo dõi là hơn 5 năm, chỉ có nhóm tiệt trừ muộn biểu hiện tỷ lệ mắc bệnh loãng xương cao hơn (HR = 1,62, 95% CI = 1,06 -2,47).

Kết luận: Sự phát triển của loãng xương là phức tạp và đa yếu tố. Qua nghiên cứu đoàn hệ dựa trên dân số này và hiệu chỉnh các biến gây nhiễu có thể xảy ra, chúng tôi thấy rằng nhiễm H. pylori có thể liên quan đến việc tăng nguy cơ mắc bệnh loãng xương ở Đài Loan. Tiệt trừ sớm có thể làm giảm ảnh hưởng của nhiễm H. pylori đối với bệnh loãng xương khi thời gian theo dõi lớn hơn 5 năm. Các nghiên cứu trong tương lai là cần thiết để khám phá mối liên hệ của H. pylori và loãng xương.

Dịch: BS. CKII. Trương Văn Lâm (Trưởng khoa Nội tổng hợp-BVĐKTTAG)

Analysis of Patients with Helicobacter pylori Infection and the Subsequent Risk of Developing Osteoporosis after Eradication Therapy: A Nationwide Population-Based Cohort Study

  • Hong-Mo Shih,
  • Tai-Yi Hsu,
  • Chih-Yu Chen,
  • Cheng-Li Lin,
  • Chia-Hung Kao,
  • Chao-Hsien Chen,
  • Tse-Yen Yang  ,
  • Wei-Kung Chen

x

Abstract

Purpose

Previous studies have reported conflicting results on the association between Helicobacter pylori infection and osteoporosis. A few studies have discussed the influence of Hpylorieradication therapy on bone mineral density.

Methods

We assessed the prevalence of osteoporosis among the Hpylori-infected population in Taiwan and the influence of early and late Hpylori eradication therapy on bone mineral density.

Results

Using data from Taiwan’s National Health Insurance Research Database, we identified 5,447 patients who received Hpylori eradication therapy from 2000 to 2010 and 21,788 controls, frequency-matched according to age, sex, and year of receiving Hpylori eradication therapy. Those who received Hpylori eradication therapy were divided into two groups based on the time interval between the diagnosis of a peptic ulcer and commencement of eradication therapy. The risk of developing osteoporosis was higher in the early Hpylori treatment cohort (hazard ratio [HR] = 1.52, 95% confidence interval [CI] = 1.23–1.89) and late Hpylori treatment cohort (HR = 1.69, 95% CI = 1.39–2.05), compared with the risk in the control cohort. When followed for less than 5 years, both the early and late cohorts had a higher risk of developing osteoporosis (HR = 1.69, 95% CI = 1.32–2.16 and HR = 1.72, 95% CI = 1.38–2.14). However, when the follow-up period was over 5 years, only the late eradication group exhibited a higher incidence of osteoporosis (HR = 1.62, 95% CI = 1.06–2.47).

Conclusion

The development of osteoporosis is complex and multi-factorial. Via this population-based cohort study and adjustment of possible confounding variables, we found Hpylori infection may be associated with an increased risk of developing osteoporosis in Taiwan. Early eradication could reduce the influence of Hpylori infection on osteoporosis when the follow-up period is greater than 5 years. Further prospective studies are necessary to discover the connection of Hpylori and osteoporosis.

TỔNG ĐÀI ĐẶT LỊCH KHÁM BỆNH

1900585888 (bấm phím 1)